|
![]() |
![]() |
#1 |
Member
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 48
Online Status:
![]() |
![]() Giờ G sắp đến,tôi sắp được cái quyết định về hưu.Kiếp cầm mỏ hàn của tôi chẳng phải là quan,cũng chẳng phải là thợ.Chính xác gọi là nữa thầy nữa thợ,nữa bầy tôi. Tại sao lại có cái vụ bầy tôi ở đây?Thiên hạ bây giờ đua nhau thành lập công ty buôn bán máy móc,thuê kỹ sư về làm seo, xiếc gì đó để bán máy.Công việc hậu mãi là của chúng tôi.Ôi cái nghiệp quá nặng,vinh thiên hạ hưởng,nhục mình nghe thiên hạ chửi.Cái Vinh thì ít,cái Nhục thì nhiều,đôi khi phải sợ cả cái thằng hai lúa lên mặt thuyết an tòan về điện dù nó chưa bao giờ biết cái đồng hồ đo điện vuông hay tròn.Nó thuyết kệ nó mình cứ gật đầu lia lịa,nhìn mặt nó mà chọn thời gian đưa giấy tờ cho nó ký,nó mà ko ký về gặp sếp lại thêm 1 lần nhục nữa. Cái Nhục thì nhiều quá ko kể hết,còn cái Vinh Ư? đàng sau cái hào nhóang đó là con dao sẳn sàng đâm vào lưng bất kể thời điểm nào.Bạn càng giỏi,kinh nghiệm càng nhiều thì tỷ lệ sửa chữa các máy bị nhức đầu sổ mũi càng cao.Nhưng đến ngày nó bệnh nặng,thằng mua cằn nhằn thằng bán,thằng bán chửi thằng hậu mãi,thằng hậu mãi nhe răng cười trừ dù trong bụng đang sử dụng tiếng Đ...an M...ạch. Vinh khi cầm cái quyết định về hưu,mấy ai làm cái nghề điện nặng này không bị đứt gánh giữa đường?và chuẩn bị tư thế Nhục khi hàng tháng xin thêm tiền vợ đi uống cà phê hè phố.Nào các bạn trẻ,có khi nào các bạn tính đến ngày kết thúc cầm que đo điện chưa nhỉ? |
![]() |
![]() |
#2 |
Member
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 48
Online Status:
![]() |
![]() bac vi van pham noi cung co li |
![]() |
![]() |
#3 |
Member
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 55
Online Status:
![]() |
![]() Bác vivanpham nói chí lý chí lý. Thằng kỹ thuật làm thuê quốc mướn bị khách hàng nói đã đành lại còn bị ông xếp la. Thằng kinh doanh thì chỉ lo làm sao bán được hàng bất kể sau này kỹ thuật có vướng mắc gì hay không nó mặc kệ. Ông xếp thì chỉ to mồm kêu là làm được chứ sao không. Chả lẽ lại bảo xếp đi mà làm, chả lẽ lại nói toẹt với khách là tại thằng kinh doanh nó muốn bán được hàng. Đành ôm giấc mộng một ngày được về nhà mà không phải xin tiền ai thôi. hic hic. Muốn thay đổi mà không biết thay đổi từ đâu. Đã bao giờ các bạn nghĩ một ngày nào đó bạn không biết mình có nên thay đổi cuộc sống hiện tại nhưng rồi lại nghĩ không biết còn kịp hay không chưa ?
|
![]() |
![]() |
#4 |
Member
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 49
Online Status:
![]() |
![]() Có lẽ đây là bài học cuộc sống của dân kỷ thuật. xin cảm ơn bác Mod đã có lời chân thành |
![]() |
![]() |
#5 |
Member
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 59
Online Status:
![]() |
![]() Con nghĩ nghành nghề kĩ thuật là đáng trân trọng chứ - chỉ tại đất nước còn yếu kém mà con người ta chạy theo quản lý kinh tế nhiều quá nên người làm kĩ thuật như mình cảm thấy tủi. Nhưng mình mới là người tạo ra giá trị cho xã hội - tạo ra sản phẩm chân chính chứ không làm theo kiểu trích lợi nhuận từ người khác.
|
![]() |
![]() |
#6 |
Senior Member
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 310
Online Status:
![]() |
![]() Ha ha ha, nghề nào cũng có Vinh có Nhục chớ đâu phải chỉ có dân Kỹ Thuật, có phải không nào? Chỉ có khi ta làm cho ta (tự kinh doanh) thì hơi khác chút thôi. Bác VVP nói làm anh em con cháu chắt.. chít buồn lây lất hết rồi, tinh thần đâu mà làm việc. Thấy, cũng như đá bóng , già, lên Huấn luyện viên, bác không còn làm việc nữa thì bác dạy lại cho người khác, thế càng tốt chứ sao. |
![]() |
![]() |
#7 |
Member
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 55
Online Status:
![]() |
![]() Nhiều khi thấy nghề kỷ thuật nản thiệt. Mình cũng bị như vậy hoài. Nhưng khổ cái không biết làm gì hết trư việc tối ngày ngồi suy nghĩ sao nó chưa chạy ta......
Thời buổi giờ làm giỏi chưa chắc đã tốt. Mà phải nịn giỏi nữa mới họa mai. |
![]() |
![]() |
#8 |
Member
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 41
Online Status:
![]() |
![]() Tôi thì kết thúc cái việc cầm que đo lâu rồi, nhưng phải cầm cái khác cho chính mình! Thế mà cái việc "nhe răng cười trừ dù trong bụng đang sử dụng tiếng Đ...an M...ạch" và đầu gật lia lịa miệng khen chí phải....vẫn cứ xảy ra đều đều! Còn nhớ mấy năm trước làm mấy cái băng tải cho tên quản lí người Việt trong một cty nước ngoài cách xa cỡ 30km! Hàng bảo hành 6 tháng, không bảo hành dây băng, thế mà gần hết hạn bảo hành hắn kêu hư, lên sửa! Xem ra thì thấy hắn dùng tải mấy cái ráp (scrap) thừa trong máy dập ra, hắn chạy liên tục, không vệ sinh bao giờ, scrap kẹt trong băng, ru-lô 1 đống... Mà cái này mấy lần bảo trì trước đã nói với hắn là phải vệ sinh, không để kẹt băng... bao nhiêu lần. Hắn lên mặt giảng đạo như thế là không được, phải thế này, phải thế kia... Càng nghe càng cười vỡ bụng càng hiểu ra hắn chẳng phải là cơ khí, chẳng phải điện, chẳng phải điện tử... nhưng cũng không phản biện tiếng nào, vì hắn là khách hàng! Lần đó cũng thay thế đồ miễn phí cho hắn, kể cả dây băng tải, khi về chẳng được một lời cảm ơn mà còn kèm theo lời dặn lần sau có sự cố phải lên ngay nhé! :-?:-? Lần sau hắn lại điện thoại, trả lời với hắn là hết hạn bảo hành... chịu khó đi tìm chỗ khác đặt nhé! Cách sử dụng của anh không đúng kỹ thuật nên tôi không bán hàng cho anh nữa! (Không lẽ lại nói anh chả biết gì về kỹ thuật nên không sử dụng được!) =P~=P~ Thế đấy, dân kỹ thuật thì thường kỹ thiệt! Bản thân thì kỹ lưỡng: chưa thấy hoàn thiện thì làm cho hoàn thiện, thấy sản phẩm của mình được khách hàng chấp nhận là thật hạnh phúc! Thế nhưng, thường thì phần thiệt hay nhận về phía mình! Thế nên, đã làm việc để kiếm cơm: ngoài NHẪN NHỤC ra, ta còn phải NHẪN TÂM! |
![]() |
![]() |
#9 |
Member
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 51
Online Status:
![]() |
![]() Đọc xong bài này mà em thấy hoang mang quá.hjx
|
![]() |
![]() |
#10 |
Member
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 45
Online Status:
![]() |
![]() Đúng là có một thời gian cầm que đo thì cũng có những nỗi buồn vui lẫn lộn. nhớ lại thời gian minh dùng tâm quyết để phục vụ thì không mang lại ích lợi gì cho bản thân mà còn ngược lại. mình được giao nhiệm vụ sửa chửa tất cả các máy trong cơ quan, cho nên khi máy hư thì bằng mọi cách cũng phải cho nó hoạt động lại trong thời gian sớm nhất, nếu máy chạy tốt , mình được nghĩ tại chổ, nhưng mọi người nói rằng tổ kỷ thuật ở không. Hôm nọ cái máy không chạy mình mỡ ra phát hiện nó bị đứt cầu chì, vậy là mình tháo tung ra hết làm vệ sinh rồi mò mẫm hết mấy ngày, báo cáo lên lảnh đạo nó bị hư công suất đề nghị cấp kinh phí mua, và cứ thế đề nghị mua đủ thứ, linh kiện không hư thì mình đem về làm kinh tế phụ gia đình cũng khá. có một điều bất ngờ là cuối năm bình bầu khen thưởng mình được bầu Chiến sỉ thi đua xuất sắc vì mọi người thấy mình cứ mò mãi mấy cái máy và tưởng rằng mình quá siêng cống hiến nhiều. Không biết mình làm vậy có đúng không................ |
![]() |
CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI |
![]() |
|
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|